ANH HÙNG CHÍ - Trang 2239

chính là không muốn dây dưa thêm vào chuyện phân tranh thế tục, tránh tạo
thêm sát nghiệp.

Vi Tử Tráng thở dài nói:

- Đúng là như thế. Một người đánh tám trăm trận, đời này vậy là đủ rồi.
Nếu còn chưa biết đủ, chẳng lẽ đến lúc bị đánh cho tàn phế, mới cam tâm
thoái ẩn sao?

Mọi người nghe vậy, sôi nổi gật đầu. Đó gọi là "Cây to đón gió", "Người sợ
nổi danh ". Nhân vật giang hồ nhiều như cá diếc qua sông, có ai mà không
muốn đánh bại đệ nhất cao thủ để thành danh? Danh khí Ninh Bất Phàm
vang dội, tất nhiên trở thành cái bia cho người ta ngắm bắn. Hàng năm, cao
thủ lên núi quấy rầy hằng hà sa số, hoặc minh tranh hoặc ám đấu, ai ai cũng
muốn ngôi vị đệ nhất thiên hạ đổi chủ. Ngày đêm phải đấu đá như thế, dù
võ công cao như Ninh Bất Phàm cũng chịu không nổi phiền nhiễu, lúc này
mới có ý định thoái ẩn.

Linh Định thân là Thủ Tọa La Hán Đường Thiếu Lâm Tự, có chức trách
đón tiếp các cao thủ khắp nơi đến so chiêu trong chùa, dĩ nhiên biết rõ cam
khổ trong này. Lời nói của lão khiến cho mọi người liên tục gật đầu, tất cả
đều cho là đúng.

Quyên Nhi ừm một tiếng, nói:

- Thì ra làm đệ nhất thiên hạ vất vả như vậy! Vậy ta không làm đệ nhất
thiên hạ là được. Ta làm đệ nhất vạn thiên hạ, chung quy sẽ không ai đến
khiêu chiến ta!

Mọi người nghe lời này, bất giác nở nụ cười.

Lư Vân nghĩ tới một chuyện, vội hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.