ANH HÙNG CHÍ - Trang 2297

- Lát nữa ở đây nhiều người lắm lời, rất là điếc tai. Ngươi hãy rời khỏi sảnh
ra ngoài chơi đi.

Thanh Y Tú Sĩ biết đầu óc của A Ngốc không được bình thường, không tiện
ngồi ở đây, liền tính nhờ môn nhân Hoa Sơn dẫn hắn đến sảnh khác bên
cạnh chơi đùa, tránh vô cớ rước lấy họa.

A Ngốc ồ một tiếng, sờ sờ đầu khó hiểu hỏi:

- Sảnh nhỏ bên cạnh? Chơi cái gì?

Mọi người thấy vóc người A Ngốc khôi ngô, trên mặt lại đầy vết bẩn. Cả
đám không khỏi kinh ngạc, đều phỏng đoán lai lịch của người này.

Quyên Nhi nghe sư phụ có ý đuổi A Ngốc ra ngoài, trong lòng chợt thấy
hoảng loạn. Nàng cùng người này như hình với bóng. Lần này xuống núi đã
lâu, có không biết bao nhiêu chuyện muốn nói, vậy mà giờ phải tách ra.
Quyên Nhi đang muốn mở lời ngăn cản, Thanh Y Tú Sĩ đã gọi một gã đệ tử
Hoa Sơn qua, nói:

- Môn nhân của ta tính tình ham chơi, ngồi một chỗ tất không yên. Làm
phiền tiểu huynh đệ dẫn hắn đi đổ xí ngầu, cho khuây khỏa thời gian.

A Ngốc nghe chữ đổ xí ngầu thì lỗ mũi phun khí, vọt tới nắm chặt tay đệ tử
kia, cười to nói:

- Đi! Chúng ta mau đi đánh cuộc cho thống khoái. Lát nữa ta liên tục đổ
một trăm điểm “đại”, cho ngươi thua đứt dây buộc quần!

Đệ tử kia bị túm áo thì sợ đến toàn thân nhũn ra, run giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.