ANH HÙNG CHÍ - Trang 2348

Lúc trước người này khoe khoang võ công tại khách điếm dưới chân núi,
liền bị Dương Túc Quan chỉnh cho một trận, không ngờ mới được một lát
liền lên Hoa Sơn sinh sự.

Phì Xứng Quái từng nghe qua Tây Môn Tung, biết võ công của người này
không kém, ba mươi sáu lộ Hồi Phong Thấu Cốt Phiến cũng có chỗ cao
minh. Người này lần đầu lên núi liền mở mồm nói xấu. Nếu không dạy cho
tốt một chút, chẳng phải để người ta xem thường Hoa Sơn? Lập tức quát:

- Tây Môn Tung! Rắm của ngươi thì lão tử đã lĩnh rồi, quả nhiên rất thối!
Lần sau đánh rắm thì về nhà ngươi mà hưởng một mình, đừng quấy phá ở
chỗ này!

Tây Môn Tung tay cầm cây quạt xếp, cười nói:

- Rốt cuộc là ai đánh rắm thối hơn? Quý phái chưởng môn ra vẻ thoái ẩn
núi rừng, lao sư động chúng kéo theo rất nhiều bằng hữu. Ai ngờ tới rồi lại
lề mề ở chỗ này, nói chuyện căn bản giống như đánh rắm! Ninh Bất Phàm
nếu không muốn thoái ẩn thì mau thốt lời, đỡ cho mọi người mất hứng chờ
ở chỗ này.

Vài kẻ nhiều chuyện nghe lời ấy đều reo hò đánh trống trợ trận. Phì Xứng
Quái cười lạnh:

- Ngươi thấy mất hứng thì cút ra ngoài cho ta!

Tây Môn Tung cười lạnh nói:

- Đây là đạo đãi khách của Hoa Sơn sao? Hôm nay ta được học hỏi nhiều.

Chỉ nghe hắn cao giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.