ANH HÙNG CHÍ - Trang 2347

Chợt nghe một người ngáp một cái rõ to, dường như có ý chọc giận mọi
người. Tiếng ngáp như sư tử sống, mọi người nghe đều cả kinh.

Phì Xứng Quái thấy có tân khách vô lễ liền vọt ra ngay tại trận, chỉ tay
mắng:

- Con mẹ nó. Ngươi, các đại nhân đang nói chuyện, mọc ở đâu ra con rùa
đen ngáp vặt như vậy!

Người nọ cười nói:

- Ngáp một cái cũng không được sao? Quy củ Hoa Sơn thật là nhiêu khê,
đánh rắm thì vẫn được chứ!

Mọi người chỉ nghe phạch một tiếng, tiếp theo mùi thối bốc lên tận trời, thì
ra người nọ dám thả rắm thật.

Phì Xứng Quái phẫn nộ quát:

- Ngươi là ai! Dám tới đánh rắm ở Hoa Sơn?

Đã thấy một người dù gấp vẫn ung dung đứng ở giữa đài, người này vóc
người trung bình, mặc bộ áo lụa Sơn Đông có vẻ giàu có. Một bên có người
nhận ra, kêu lên:

- Là hắn! Phục Ngưu Thánh Thủ Tây Môn Tung! Hắn cũng tới sao?

Tần Trọng Hải thấy người này, nhất thời bật cười nói:

- Hạng con hát diễn tuồng lại tới nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.