ANH HÙNG CHÍ - Trang 2349

- Chư vị bằng hữu, Hoa Sơn hạ lệnh đuổi khách rồi, mọi người có thể về
thôi!

Đám người lắm chuyện nhất thời ồn ào, kêu lên:

- Về cả đi! Cái gì mà phong kiếm hồi sơn, căn bản chỉ là diễn trò gạt người!

Nói rồi trong đám đứng lên hơn mười người, muốn ra ngoài sảnh.

Mắt thấy đám người lớn tiếng làm loạn, không ít người khẩu xuất cuồng
ngôn. Ninh Bất Phàm nhìn Quỳnh Võ Xuyên, buồn bã nói:

- Lão gia, ngài thật muốn để ta làm hạng tiểu nhân vô tín vô nghĩa sao?

Quỳnh Võ Xuyên cắn răng nói:

- Ta không muốn phá hủy cái danh anh hùng một đời của ngươi, có điều...
tiền đồ tốt đẹp của ngươi, thật sự phải khuất phục Giang Sung sao?

Ninh Bất Phàm mắt nhìn dưới đất, thở dài nói:

- Chức trách của ta đã hết, không còn vướng bận chuyện thế gian nữa.

Quỳnh Võ Xuyên rùng mình, cảm giác trong lời nói có thâm ý, liền hỏi:

- Chức trách đã hết? Có ý tứ gì?

Ninh Bất Phàm lắc đầu, thấp giọng nói:

- Cụ thể ra sao, Quỳnh lão gia không ngại thì đi hỏi lệnh ái một lần!

Quỳnh Võ Xuyên cả kinh hỏi lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.