- Lão trượng, trên núi rất lạnh, ông mặc thêm áo vào đi.
Diễm Đình chứng kiến cảnh này, trong lòng liền nghĩ: "Ngũ đại gia bề
ngoài hung dữ, kỳ thật tâm địa rất tốt."
Lão nhân nọ không nhận áo, chỉ ồ một tiếng, nói:
- Vị đại ca này chưa từng gặp mặt ta, sao đối với lão đầu nhi này tốt như
vậy?
Ngũ Định Viễn nói:
- Người trong bốn bể đều là anh em một nhà. Lão trượng cao tuổi như vậy,
ta có nghĩa vụ săn sóc một chút.
Nói xong kiên quyết đưa áo qua. Lão nhân đứng dậy tiếp nhận, lại chỉ cầm
trong tay mà không thấy mặc vào.
Diễm Đình lập tức bước lên phía trước, hòa nhã nói:
- Lão trượng, đại ca tôi là người thành khẩn. Tấm áo này thật tâm thành ý,
ông mặc vào đi.
Nàng cầm áo lại, đầy mặt ôn nhu nói:
- Lão trượng, để tôi giúp ông mặc áo.
Nói xong mở áo mời lão nhân mặc vào, hình dáng dịu dàng thân thiết như
là một thiếu phụ có chồng.