ANH HÙNG CHÍ - Trang 2462

- Không phải Túc Quan dám bất tuân lời sư huynh, chỉ là tình thế trước mắt
khẩn trương. Hôm nay nếu chúng ta cúi đầu trốn tránh, e là danh dự ngàn
năm của Thiếu Lâm sẽ bị hủy sạch. Mai này dù sư phụ của đệ ra mặt, cũng
không thể lấy lại được như xưa.

Linh Định chau mày hỏi:

- Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ tùy tiện đánh đấm?

Dương Túc Quan mỉm cười, ghé người đến gần lão, thấp giọng nhắc:

- Sư huynh, dùng Tu La thần công.

Linh Định nghe thì rúng động, run giọng hỏi lại:

- Điều này… Sao có thể được?

Dương Túc Quan thấp giọng nói:

- Vì võ danh ngàn năm của Thiếu Lâm, trận này tuyệt đối không thể thua.
Sư huynh không cần cố kỵ gì nữa.

Linh Định nghe lời này thì ứa mồ hôi lạnh, nói không nên lời.

Trác Lăng Chiêu thấy hai người châu đầu ghé tai, kìm không được buông
lời cười nhạo:

- Rốt cuộc thế nào? Các ngươi thương lượng xong chưa?

Mắt thấy Dương Túc Quan lùi trở về. Cả ngàn con mắt tân khách nhìn
chằm chằm mình, Linh Định tự biết không còn đường lùi. Lão hít một hơi
thật sâu, điềm nhiên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.