ANH HÙNG CHÍ - Trang 2504

Tiền Lăng Dị như được hoàng ân đại xá, nức nở nói:

- Tiểu dân đa tạ tổng quản, nhất định cả đời không quên đại ân của tổng
quản.

Lưu Kính cười nói:

- Ngươi không quên đại ân của ta? Vậy Giang đại nhân thì sao đây? Hay là
ngươi muốn đầu nhập vào làm thái giám bên ta?

Tiền Lăng Dị quay lại nhìn trộm, thấy sắc mặt của Giang Sung bất thiện thì
hoảng sợ, vội vàng trốn sau lưng Trác Lăng Chiêu.

Trác Lăng Chiêu hừ một tiếng, không thèm để ý đến Lưu Kính nữa, trợn
mắt nhìn về phía Ninh Bất Phàm, lớn tiếng hỏi:

- Rốt cuộc các hạ muốn thoái ẩn hay là muốn làm gì, mau mau buông một
câu cho xong! Chúng ta không rảnh ở đây dây dưa cùng ngươi mãi như thế!

Lúc trước Giang Sung độc bá toàn trường, Ninh Bất Phàm hoàn toàn bị
động không thể chống đỡ. Giờ phút này Lưu Kính hiện thân khống chế lại
cục diện, theo lý Ninh Bất Phàm nên vui mừng mới đúng, Có điều vừa thấy
Lưu Kính, vẻ mặt của y chẳng những không thoải mái, ngược lại còn thêm
nỗi ưu phiền. Các vị khách trong sảnh nhìn ra điều này thì càng thêm buồn
bực.

Chỉ nghe Ninh Bất Phàm thở dài, nói:

- Hôm nay tại hạ thoái ẩn, chính là muốn rời xa phân tranh, mai này trong
triều ác đấu cũng được, giang hồ chết người cũng được, không liên quan tới
Ninh Bất Phàm này. Xin chư vị đại nhân thành toàn cho, đừng gây khó dễ
cho ta nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.