ANH HÙNG CHÍ - Trang 2507

Tân khách trong sảnh nghe đoạn đối thoại của hai người, trong lòng hiểu rõ.
Xem ra giao tình giữa Ninh Bất Phàm và Lưu Kính không hề tầm thường,
khó trách Giang Sung không tiếc thân phận đại thần, lặn lội từ kinh thành
xa xôi đến đây gây chuyện. Có điều Ninh Bất Phàm mang danh hiệp khách,
sao lại liên can đến Lưu Kính? Điều này thật khiến cho người ta khó hiểu.

Mắt thấy Ninh Bất Phàm quyết tâm thoái ẩn bằng được, Lưu Kính tự biết
không thể ngăn cản nổi. Lão nhìn Ninh Bất Phàm hồi lâu, cuối cùng thở dài
một hơi, nói:

- Được rồi, niệm giao tình nhiều năm giữa hai ta, ngươi cứ yên tâm thoái ẩn
đi! Ta chúc ngươi sau này bình bình an an sống đến trăm tuổi. Đám đồ tử
đồ tôn của ngươi, ta cũng sẽ trông coi thay, tuyệt không để bọn họ bị người
khác khi dễ.

Ninh Bất Phàm nghe câu trên lập tức vui mừng ra mặt, lúc này mới khom
người nói:

- Đa tạ công công thành toàn cho.

Y xoay người cúi chào đám tân khách:

– Đa tạ các vị đã vui lòng lên núi xem lễ.

Lại chắp tay bồi cười với Trác Lăng Chiêu:

– Minh chủ tại thượng, mai này có thể dạy bảo thêm cho đám môn nhân
Hoa Sơn, Bất Phàm vô cùng cảm kích.

Trác Lăng Chiêu nghe đối phương nịnh nọt, bất giác khóe miệng lộ nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.