ANH HÙNG CHÍ - Trang 2508

Đám người Dương Túc Quan, Lư Vân, Tần Trọng Hải thì lộ vẻ mặt khổ
đau. Ninh Bất Phàm thoái ẩn, số mệnh của võ lâm chính đạo sẽ chấm dứt từ
đây. Nghĩ đến về sau Thiếu Lâm Tự bị người ức hiếp, Dương Túc Quan
càng thấy tội của mình thêm nặng. Mặc cho chàng lão luyện từng trải, trong
lòng vẫn có cảm giác mờ mịt không biết làm sao.

Ninh Bất Phàm thấy không còn người ngăn cản, vui mừng lấy trường kiếm
cùng đĩa đựng nến lỏng. Lúc này chính tà song phương không còn ai can
thiệp, phong kiếm trở thành kết cục đã định.

Ninh Bất Phàm đang muốn đổ nến vào kiếm, chợt nghe một tiếng thở dài
vang lên:

- Công danh lợi lộc, ái tình nam nữ, lại trói người ta thật chặt. Uổng cái
danh cao thủ đệ nhất thiên hạ, không ngờ lại sa sút đến thế này, thật sự
khiến người không nỡ nhìn.

Mọi người quay đầu, chỉ thấy người lên tiếng đượm vẻ đơn độc ngồi trên
ghế lớn, chính là Cửu Châu Kiếm Vương Phương Tử Kính. Thanh âm của
lão bình thản, không mang ý chỉ trích hay ngăn cản, lơ lửng trong không
khí như hữu khí vô lực vậy. Lại nghe lão tiếp tục nói:

- Vãn bối Ninh Bất Phàm, hôm nay lấy một thân võ nghệ hành hiệp giang
hồ, làm nên đại nghiệp vì chúng sinh, lão tiền bối là đương kim kiếm
vương. Dù thế nào, ta quyết một trận thắng bại với ngài.

Ninh Bất Phàm đang kích động phong kiếm, nghe những lời này như bị
thức tỉnh. Y ngừng tay lại, cười khổ:

- Phương đại hiệp quả thật nhớ lâu. Đã hơn mười năm, ngài vẫn còn nhớ
những lời của vãn bối từng nói khi hai ta động thủ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.