ANH HÙNG CHÍ - Trang 2530

hữu hình vô chất của ta, nếu còn cố đấm ăn xôi muốn vọt qua, không phải
sang chịu chết hay sao!”

Đang muốn sử xuất “Hào quang vạn đạo” công tới đối phương, Trác Lăng
Chiêu chợt nhận ra những dấu chân trên mặt đất có chỗ kỳ lạ. Phần lớn dấu
chân tán loạn đều là của y. Riêng có một vòng dấu chân lấy y làm trung tâm
tựa hồ muốn vây quanh, những dấu chân này đều là của Ninh Bất Phàm.

Trác Lăng Chiêu nhìn về phía Ninh Bất Phàm, chỉ thấy sắc mặt đối phương
ngưng trọng như đang suy tính điều gì, bất giác trong lòng y nảy sinh điềm
không hay, lo lắng thầm nghĩ: “Nhìn bộ dạng của hắn nhất định có âm mưu,
ta nên cẩn thận thì hơn”

Trác Lăng Chiêu âm thầm suy tính. Mắt thấy Ninh Bất Phàm chậm rãi đến
gần, khoảng cách giữa hai người chỉ còn mười tấc. Y tự phụ vào uy lực
trường kiếm trong tay, dựa vào thân kiếm dài năm tấc cộng với ba tấc kiếm
ánh sáng, đủ để phá hủy mọi thứ trong phạm vi tám tấc. Ninh Bất Phàm từ
từ tới nạp mạng, còn không xuất kiếm thì đợi đến khi nào?

Trác Lăng Chiêu gào to một tiếng:

- Đến đây!

Y hít một ngụm chân khí thật sâu. Chỉ nghe ầm một tiếng. “Hào quang ngàn
đạo” bắn ra với tốc độ cực nhanh, kiếm khí đầu mũi kiếm như bài sơn hải
đảo, bắn nhanh đến trước mặt Ninh Bất Phàm. Cho dù võ công của Ninh
Bất Phàm mạnh cỡ nào, khinh công cao đến mấy, cũng không tránh khỏi trở
thành một đống thịt, chết không còn hình người.

Khói trắng bốc lên, tro bụi che kín đại điện, tất cả tân khách đều nghển cổ,
sợ hãi kêu lên thán phục. Đệ tử Hoa Sơn thấy chưởng môn không rõ sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.