ANH HÙNG CHÍ - Trang 2553

Ngũ Định Viễn bừng tỉnh, áy náy cười bồi. Lư Vân đánh giá hắn một lần,
ngạc nhiên hỏi:

- Ngũ huynh sao vậy? Hay là bị thương chỗ nào? Phải chăng nên để tiểu đệ
bắt mạch thay huynh?

Diễm Đình sắp theo sư phụ về núi, Ngũ Định Viễn cũng phải quay về kinh
thành cùng mọi người. Hai người sắp chia tay, tinh thần của hắn trở nên
phân tán. Bệnh này chính là tâm bệnh, muốn bắt mạch thì phải chuốc rượu
cho hắn quá chén, mới có thể tra ra được căn nguyên. Hắn xua xua tay, cười
khổ không nói.

Dương Túc Quan thấy Ngũ Định Viễn trong thời gian ngắn luyện được thần
công, Ninh Bất Phàm lại gọi hắn là truyền nhân Thiên Sơn, trong lòng sớm
đã nghi ngờ. Chàng ho khẽ một tiếng, hỏi:

- Ngũ chế sứ, trong những ngày huynh mất tích, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì? Có thể nói cho mọi người cùng biết chăng?

Ngũ Định Viễn nhớ lại lời căn dặn trong cuốn “Phi La Tử Khí” thì lạnh
người, không biết nên trả lời thế nào. Ngay lúc này, chợt nghe một giọng
điệu vang lên bên sườn:

- Ngũ chế sứ, thủ khẩu như bình, đảm bảo bình an. Mở miệng vọng ngôn tất
rước họa, ngươi phải nhớ kỹ.

Đám người Liễu môn nghe giọng điệu như của Giang Sung thì quay đầu,
quả nhiên thấy Giang Sung đứng cách không xa, đang chằm chằm nhìn Ngũ
Định Viễn, vẻ mặt vô cùng âm độc.

Sắc mặt Ngũ Định Viễn khó coi, quay đầu tránh khỏi tầm mắt của Giang
Sung. Giang Sung còn cười lạnh lùng, liếc sang đám người Liễu môn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.