ANH HÙNG CHÍ - Trang 2651

Lư Vân thấy trong mắt y tràn đầy vẻ khích lệ. Nhớ tới từ khi hai người gặp
mặt tới nay, lời lẽ hợp ý cùng đồng cam cộng khổ huyết chiến tây cương.
Có mối duyên gặp gỡ khó được như vậy, ngày sau hồi tưởng cũng đủ để
khuây khoả bình sinh. Càng nghĩ, nhiệt huyết của hắn cũng dâng lên, lòng
đầy kích động. Bất luận Tần Trọng Hải muốn đại náo kinh thành hay nhảy
núi tự tận, hắn đều đi theo bất cứ giá nào.

Lư Vân uống cạn rượu rồi dùng sức ném chiếc bình đi, lớn tiếng nói:

- Được! Ta liều mình bồi quân tử! Lão... Lão tử liền cùng huynh đánh trận
cuối cùng!

Bình sinh hắn không nói lời thô tục, lần đầu tự xưng "Lão tử" có vẻ không
được tự nhiên.

Tần Trọng Hải nghe lời đáp ứng sảng khoái, nhất thời cười ha hả, lôi kéo
Lư Vân đi liền.

Hai người không hồi kinh mà trở về quân doanh nơi ngoại ô ngay trong
đêm. Tần Trọng Hải cho tìm Lý phó quan đến, lệnh cho thuộc hạ nhổ trại
đêm khuya. Lý phó quan kinh hãi nhưng biết Tần Trọng Hải hành sự khác
người, nghĩ rằng quân vụ ẩn mật nên không dám hỏi nhiều.

Lư Vân thấy đại quân khởi binh theo hướng đông, không biết đánh đến nơi
nào. Chỉ là nghĩ tới đây chính là trận đánh cuối cùng trong đời, hắn liền
lẳng lặng đi theo.

---o0o---


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.