ANH HÙNG CHÍ - Trang 272

Ngũ Định Viễn thở dài một tiếng, lại nghĩ:

- Ngũ Định Viễn a Ngũ Định Viễn, ngày thường ngươi khoa trương thủ
đoạn bản thân như thế nào, lịch duyệt phong phú làm sao. Ngày nay thân
trong tuyệt cảnh, ngươi làm sao để sửa lại án xử sai? Không lẽ cứ như vậy
chết ở chỗ này sao?

Hắn mở hai mắt dùng tậm nhìn kỹ tấm da dê, chỉ thấy văn tự ngoại quốc
quanh co khúc khuỷu trên da dê tựa hồ đang nhảy múa, không ngừng cười
nhạo hắn. Ngũ Định Viễn nhớ tới di ngôn của Tề Bá Xuyên trước khi chết,
trong lòng đau xót, nước mắt không khỏi giọt xuống. Trong lòng hắn đau
khổ, quát to một tiếng, đem da dê đai ngọc vò thành một đám, dùng sức
ném ra ngoài.

Liền vào lúc này, chợt thấy không trung lại có bay một tấm lụa mỏng, Ngũ
Định Viễn chấn động trong lòng, vội vàng bắt lấy. Hắn cúi đầu nhìn kỹ,
không ngờ trên lụa mỏng viết chữ Hán. Ngũ Định Viễn mừng rỡ, thầm
nghĩ:

- Trời không tuyệt đường ta! Thứ này chắc chắn có bí mật.

Hắn đem đai ngọc kiểm tra lại một trận, giờ mới hiểu được trong đai ngọc
này còn mang thêm vật ngầm chỉ dẫn. Tấm lụa mỏng giấu ở bên trong, do
hắn nhất thời tức giận kích động nên phát giác ra, thẳng đến khi vò đai ngọc
thành một đoàn dùng sức ném, tấm lụa mỏng mới bay ra.

Ngũ Định Viễn cầm tấm lụa mỏng trong tay, thầm nghĩ:

- Lão Thiên có mắt, chỉ mong vật này có thể chỉ cho ta một con đường
sống, thay già trẻ toàn gia Tề gia báo thù, cũng thay chính ta sửa lại án sai
oan khuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.