ANH HÙNG CHÍ - Trang 276

đuổi bắt, nếu ta muốn giữ được tánh mạng chỉ có tìm Vương đại nhân nọ.

Hắn biết Linh Âm đã cầu viện Thiếu Lâm, lúc này bọn họ bị nhốt nhưng
sớm muộn sẽ có người đến viện thủ. Đến lúc đó lấy năng lực Tung Sơn thì
sẽ cứu được bọn họ bình an, không nên quá lo lắng điều này. Hắn biết đám
người Côn Luân Sơn lòng dạ độc ác, không bắt hắn quyết không cam lòng.
Lúc này tính đi cứu Linh Âm chỉ là rước họa vào thân. Lúc này chỉ cầu tự
bảo vệ mình, chuyện ngoài thân chỉ có đi từng bước tính từng bước.

Ban ngày Ngũ Định Viễn vẫn không dám rời cốc, ban liền đêm hành tẩu
dọc theo sông, đêm tìm rừng cây sơn động mà ngủ. Mỗi ngày hắn sống
trong kinh hãi, chỉ sợ môn hạ Côn Luân Sơn đột nhiên xuất hiện. Bình sinh
chỉ có Ngũ Định Viễn đuổi bắt người khác, ai ngờ hôm nay thành bia ngắm
cho người liệp sát, nghĩ đến có điểm thật đáng buồn.

Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Chỉ cần một hai tuần trăng tìm Côn Luân Sơn không được ta, tất nghĩ là ta
đã chết mà đi báo công tranh thưởng. Khi đó ta mới hành tẩu giang hồ, tình
thế sẽ không quá hung hiểm.

Ngũ Định Viễn ở lâu tại công môn, biết rõ án kia sẽ dừng tại nha môn. Côn
Luân Sơn đã thay triều đình hành sự, hơn phân nửa tấu chương dâng lên chỉ
là ứng phó. Lại thêm hơn nửa tuần tăng, mắt thấy Côn Luân đệ tử không
xuất hiện, hắn liền đánh bạo rời khỏi hạ du sông, tiếp theo tìm chỗ nông gia
trộm quần áo mà thay.

Ngũ Định Viễn thấy bản thân mình suy bại đến như thế này không khỏi lắc
đầu cười khổ, thầm nghĩ:

- Ngũ Định Viễn Ta đường đường danh bộ Tây Lương, hiện không chỉ mất
quan mà còn thành tiểu tặc trộm y ở đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.