ANH HÙNG CHÍ - Trang 2808


- Người sống trên đời, nếu không tham tiền thì cũng là háo sắc. Chúng ta ở
trong cung, muốn gần nữ nhân cũng không được. Ngươi nói đi, mấy lão
tiểu tử Đông Xưởng chúng ta đáng giá bao nhiêu?


Sắc mặt Hồ Trung ảm đạm, cúi đầu thấp giọng:


- Giang đại nhân đã đích thân nhận lời. Chờ ta lúc hồi hương sẽ cho thưởng
ngàn mẫu ruộng tốt, mặt khác còn cho đám huynh đệ ở quê nhà một khoản
lớn.


Tiết Nô Nhi nổi giận mắng:


- Tiểu nhân vô sỉ! Chỉ vì vài mẫu ruộng liền bán cả mạng chúng ta! Cẩu tạp
chủng!


Nói xong hét một tiếng, lại muốn động thủ giết người. Lưu Kính duỗi tay
ngăn cản, chăm chú nhìn Hồ Trung rồi gật đầu cười nói:


- Tiểu Trung à, ngươi lo lắng thay huynh đệ ở quê nhà, ta cũng không thể
trách ngươi. Chính là nghĩ đến tính mạng của đám già trẻ trong cung, e là
chuyện này khó mà bỏ qua.


Hồ Trung mặt xám như tro, lộ vẻ sầu thảm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.