ANH HÙNG CHÍ - Trang 2857


Cố Thiến Hề nghe lời lẽ sầu khổ thì lắc lắc đầu, thản nhiên nói:


- Vài năm không gặp, mọi người đã trưởng thành lên nhiều, không phải
sao?


Lư Vân thấy sóng mắt kia tràn đầy, cảm thấy thật là quyến rũ, đúng là nàng
kiều diễm hơn năm đó chia tay rất nhiều, hắn không nhịn được thở dài:


- Ta từng này tuổi, còn có thể lớn thêm gì nữa? Ngược lại là cô, trổ mã càng
thêm mỹ miều.


Cố Thiến Hề nghe hắn khen mình, ánh mắt chợt lộ tia vui mừng, thoáng
chốc u sầu trên khuôn mặt tan hết, nói:


- Quen biết ngươi lâu như vậy, đây hồi thứ nhất khen ta đẹp.


Nàng thanh tú mà lả lướt, khúc khích cười với Lư Vân, trong mắt lộ ra tất
cả nhu tình.


Lư Vân gặp nàng xinh đẹp tuyệt luân, trong tâm đại chấn đến nỗi nước trà
trong tay bắn cả ra ngoài.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.