ANH HÙNG CHÍ - Trang 2991

Có tiếng gõ cửa, sau đó nghe Dương Túc Quan thở dài một tiếng, trong đó
dường như chất chứa phiền muộn vô hạn. Lư Vân ở bên cạnh lại thở ra một
hơi nhẹ nhõm.

Lúc này nghe Tần Trọng Hải lên tiếng hỏi han:

- Ồ? Đây không phải là Dương lang trung sao? Đã lâu không gặp!

Thanh âm như sét đánh, trong đêm khuya nghe đầy thô lỗ.

Dương Túc Quan vui vẻ đáp:

- Không lâu, tuyệt đối không lâu.

Tần Trọng Hải cười nói:

- Sao vậy! Quá nửa đêm còn đứng ở cửa thượng thư phủ rình rập người ta,
là muốn hái hoa sao?

Dương Túc Quan cả giận nói:

- Tần Trọng Hải, nói chuyện tôn trọng người khác một chút được không?

Tần Trọng Hải ha hả cười nói:

- Hai ta rõ là già trước tuổi! Mới nói vài câu vui đùa, ngươi tức giận cái gì?

Dương Túc Quan hừ một tiếng, không muốn nói thêm.

Tần Trọng Hải cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.