ANH HÙNG CHÍ - Trang 3021

Tiểu Hống đánh một hồi, đỏ mặt thở hổn hển, không thấy chuột chạy ra,
nàng úp xuống sàn, nhìn xuống gầm giường. Lư Vân lắp bắp kinh hãi, sợ
nàng phát hiện ra mình, vội vận khởi “Vô Tuyệt tâm pháp”, bàn tay sinh ra
hấp lực, thân thể như thằn lằn dán sát vào gầm giường.

Tiểu Hồng thấy dưới giường trống không, nói:

- Dưới giường không có, xem ra nó trốn rồi!

Cố Thiến Hề vẫn còn lo lắng, thấp giọng nói:

- Không được, chúng ta dùng nước xối một trận đi, bằng không ban đêm
chuột bò ra, ta bị hù chết thì sao!

Tiểu Hồng cười nói:

- Được, cái này để nô tỳ lo!

Lập tức chạy ra cửa muốn đi lấy nước, Lư Vân thầm nghĩ: “Ta mà không
nghĩ ra biện pháp, tất bị chủ tớ hai nàng thủy hỏa giao công. Không ổn, phải
hù hai nàng một trận mới được”

Lập tức giả bộ tiếng chuột, kêu chi chi vài tiếng. Chủ tớ hai người nghe vậy
giật mình lùi về sau, Tiểu Hồng cả kinh kêu:

- Con… Con chuột chết tiệt lại chui ra!

Nàng giơ chổi lên, lại đánh loạn dưới giường một trận, Lư Vân tuy dán thân
vào giường nhưng lưng và mông vẫn bị đánh liên tục. Hắn kêu “Chi” một
tiếng thật to, thầm nghĩ: “Từng này đủ thảm rồi, các nàng sẽ cho rằng con
chuột đã chết”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.