ANH HÙNG CHÍ - Trang 3031

Cố Thiến Hề lệ rơi đầy mặt, khóc ròng:

- Cuối cùng chàng đã đến tìm ta.

Lư Vân cười khổ, thở dài:

- Thiến Hề, ta… Ta xin lỗi nàng…

Cố Thiến Hề thả mình vào lòng hắn, khóc lóc thành tiếng. Lư Vân cũng
mừng mừng tủi tủi, duỗi tay ôm lấy nàng. Hai người trong lòng bốc lửa, hai
cặp môi quấn lấy nhau, nhất thời hôn thật sâu. Chỉ thấy khinh liên mật ái,
thân trong mộng cảnh.

Đang hôn, chợt nghe thanh âm nghiêm khắc vang lên:

- Thiến Hề ! Có chuyện gì? Có ai trong phòng con sao?

Theo đó là tiếng bước chân vang lên, Nhị di nương mang theo rất nhiều nha
hoàn tay cầm gậy gộc chổi quét. Là nghe tiếng Cố Thiến Hề kêu lên sợ hãi
nên tới bắt kẻ gian.

Lư Vân hoảng sợ kêu thảm:

- Trời ạ!

Hắn mới chui xuống núp vào giường. Một đám nữ nhân thủ sẵn gậy, đẩy
cửa vọt vào. Nhị di nương quát:

- Tiểu tặc đâu?

Chỉ thấy Cố Thiến Hề còn ngái ngủ, lắc đầu nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.