ANH HÙNG CHÍ - Trang 3046

Túc Quan hồi tâm chuyển ý. Lần trước Lư Vân không tham dự hội nghị, lúc
này chỉ tĩnh tọa nghe mà chưa nói lấy một lời. Ngũ Định Viễn sầu lo nhưng
không có cơ hội lén nói chuyện cùng Lư Vân, nhất thời lòng đầy hốt hoảng.

Liễu Ngang Thiên nói:

- Trọng Hải! Nói đến chuyện cùng hợp tác Giang Sung, không biết ý ngươi
thế nào?

Mọi người quay sang, đã thấy Tần Trọng Hải cúi đầu, mày rậm nhíu chặt,
lại chậm rãi gật đầu.

Ngũ Định Viễn rét lạnh trong lòng, thầm nghĩ: “Thảm rồi! Ngay cả Tần
tướng quân cũng đồng ý. Chỉ còn mình ta phản đối, xem ra đúng là một tay
vỗ không nên tiếng."

Dương Túc Quan thì vui vẻ thầm nghĩ: "Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt,
Trọng Hải quả là anh hùng, tuyệt không phải người câu nệ."

Liễu Ngang Thiên thấy Tần Trọng Hải đồng ý, liền nhắc:

- Nếu đồng ý, Trọng Hải nói lý do đi!

Mọi người thấy Tần Trọng Hải nhắm nghiền hai mắt, thần sắc như đầy sầu
lo, đều nói thầm: "Trọng Hải ngày thường nói cười cợt nhả, đến lúc quan
trọng lại phải bày ra bộ dáng đứng đắn. Ài, chuyện này thật sự là làm khó
cho hắn."

Qua một hồi lâu, Tần Trọng Hải còn đang gật gù không ngớt, Liễu Ngang
Thiên nói:

- Trọng Hải, ngươi mau nói! Chúng ta đang đợi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.