ANH HÙNG CHÍ - Trang 3129

Trong đêm tối, Ngũ Định Viễn trừng mắt nhìn về Tát Ma, chỉ thấy cánh tay
phải vừa lộ, đã lóe lên ánh sáng xanh biêng biếc như loài quỷ quái. Tát Ma
không biết cánh tay tím nọ là thế nào, sửng sốt một hồi lâu mới định tiến
lên tranh tiên cơ.

Ngũ Định Viễn ngửa mặt lên trời kêu:

- Hư Không Tử!

Hắn hô ba chữ, hữu chưởng chém ra. Một đạo sáng tím rời chưởng bay đi,
chính là thức mở đầu trong Phi La Tử Khí, Hư Không Tử!

Truyền nhân Thiên Sơn lần đầu sử xuất võ học chính tông. Tử quang lóe
lên, chỉ nghe "A" một tiếng hét thảm, Tát Ma ôm mặt lăn lộn dưới đất, An
Đạo Kinh vuốt vuốt hai mắt, trợn mắt há mồm, không biết chuyện gì đã xảy
ra. Ngũ Định Viễn đứng ở một bên, lạnh lùng thốt:

- Dù không biết ngươi là thần thánh phương nào, có điều mấy lần ra sức hạ
sát thủ, hành vi hèn hạ. Hôm nay ta không xử tử ngươi ngay tại chỗ, không
biết còn hại bao nhiêu người nữa.

Đang khi nói thì giơ cánh tay phải lên, nhìn xa giống như móng vuốt của
rồng.

Giờ phút này thắng bại đã định, Ngũ Định Viễn cởi bao tay sắt, Tát Ma thấy
không địch lại, giờ hỏi làm sao tận trừ gông xiềng, chạy khỏi long trảo? Tát
Ma biết võ công địch nhân vượt xa bản thân mình tưởng tượng. Không dám
ham chiến, gã liền chạy ra ngoài điếm. Ngũ Định Viễn sao có thể buông
tha? Hai chân điểm một cái liền đuổi theo. An Đạo Kinh là hạng cỏ dại ở
đầu tường, ngã theo chiều gió. Vừa thấy có tiện nghi, cũng cấp bách rời
điếm theo đuôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.