ANH HÙNG CHÍ - Trang 3132

tiếp trúng chưởng, gã bi thanh gào to, vẫn như con thú điên cuồng muốn
thoát vòng vây. Đám người Lưu Kính không chút nào lơi lỏng, liên tiếp tấn
công. Cuối cùng, Lưu Kính ấn một chưởng vào ngực Tát Ma, đánh đối
phương ngã xuống đất nằm bất động.

Lưu Kính biết Tát Ma giảo hoạt dị thường, lập tức đưa mắt nhìn sang. Một
gã nam tử đầu hói duỗi chỉ, điểm vào mấy chỗ yếu huyệt trước ngực cùng
sau lưng Tát Ma, tránh để người này cố tình giả vờ, lại thừa cơ đả thương
người.

Trong trận chiến này, cả Đông Xưởng, Cẩm Y Vệ đồng thời ra tay bắt
người. Bên nào cao bên nào thấp, vừa xem là hiểu ngay. An Đạo Kinh đứng
ở một bên quan sát, trong lòng sợ hãi, lập tức cười bồi:

- Lưu tổng quản thần công cái thế, khiến cho tiểu nhân đại khai nhãn giới.

Hắn tuy là đại tướng phái họ Giang nhưng giờ chủ nhân không có ở đây, đối
với Lưu Kính đúng là ngàn nương trăm thuận, mười phần vỗ mông ngựa,
chỉ sợ có nửa điểm đắc tội.

Lưu Kính lạnh lùng nhìn An Đạo Kinh một cái, nói:

- An đại nhân. Hai người Trần Toàn, Lưu Đức đều bị trọng thương, ngươi
lại chạy không thấy bóng dáng, công phu khinh thân của An đại nhân đúng
là càng luyện càng cao!

An Đạo Kinh đỏ mặt, biết chuyện mình mình chạy trốn đã bị tố giác, lập tức
chắp tay làm lễ rồi chạy vội về Ưng Hiểm Hạp. Giờ này đám thuộc hạ còn
sống sót thấy hắn trối chết trở về, dưới sự tức giận, nhất định tiến lên vây
đánh, đến lúc đó hắn cần phải tìm biện pháp thoát thân lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.