ANH HÙNG CHÍ - Trang 3137

- Nếu muốn cứng rắn khích tướng, hắn chạy không khỏi lòng bàn tay của ta.
Có điều người này quá mức trung hậu, đại chiến cung đình lần này rất khó
khăn, tuyệt không thể sơ xuất, võ công của hắn tuy cao nhưng tính tình lại
không hợp cách.

Nam tử hói đầu trầm ngâm nói:

- Chiếu theo di chúc của Tần Bá Tiên lưu lại, nếu không có truyền nhân của
người này cùng khởi sự, đại sự khó mà thành. Nếu Ngũ Định Viễn không
làm, ý định của đại nhân ra sao?

Lưu Kính nhắm hai mắt, thản nhiên nói:

- Không can hệ, không có Ngũ Định Viễn, ta còn một con cờ khác.

Lão mở hai mắt nhìn về phía chân trời xa xa:

- Người này trời sinh có tướng phản, trong mệnh đã định. Chỉ chờ chúng ta
vạch trần chỗ mấu chốt, hắn không thể không phản.

Nam tử hói đầu nọ chỗ hiểu chỗ không, không dám phản bác, đành gật đầu
liên tục.

--o0o---

Chú: (1) Một cách khiêm xưng của bậc vương giả rằng; bản thân là kẻ cô
độc, ít bạn bè, ngụ ý cầu người nghe thương xót mà cùng ra gánh vác việc
nước.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.