ANH HÙNG CHÍ - Trang 3146

Vân mang thân phận thư đồng nhỏ nhoi, Cố Thiến Hề sợ làm tổn thương
hắn nên nhân nhượng mọi chuyện, không dám phát tác. Hiện nay Lư Vân là
Tri châu đại nhân được lão bá tánh kính ngưỡng, nếu phải cúi mặt hầu hạ,
tuyetj không phải lối hành sự của Cố Thiến Hề, lập tức hạ mã uy của hắn,
tiện quản giáo ngày sau.

Lư Vân cũng còn hiểu chuyện một chút, mắt thấy Cố Thiến Hề vì hắn mà
rời nhà đi, sao có thể để cho nàng không hài lòng? Hắn liền thu lại vẻ cuồng
ngạo ngày xưa, dọc đường chăm sóc gấp bội, không dám lơi là. Trên đường
gặp danh thắng di tích, non xanh nước biếc, nhất định phải lưu trú một lúc,
không mang theo ý trung nhân ngắm cảnh một phen thì tuyệt không dễ
dàng rời đi. Khi trước Tiểu Hồng không mấy ưu thích Lư Vân, mắt thấy
tiểu thư vui vẻ, dần dà cũng thay bộ mặt tươi cười đối với người cậu rể
tương lai này, ngày thường hỏi han ân cần, thật là nhu thuận.

Hai người hết sức cao hứng, xe nhẹ cùng vật dụng giản đơn, vào cuối một
ngày nọ liền đến Trường châu.

Đi tới địa giới huyện lỵ, ánh đèn rực rỡ đã lên. Đám người nha môn địa
phương đã đến nghênh đón, xếp thành hai hàng. Lư Vân thấy bọn họ lộ vẻ
kính cẩn, lại nghĩ đến năm xưa từng bị này đòn hiểm của đàn hổ lang này,
thấy nét mặt đám người công môn một bộ, kẻ thủ hạ một dáng. Hắn mang
lòng cảnh giác, không mừng không giận, thản nhiên hỏi:

- Sư gia là vị nào?

Trong đám người đi ra một nam tử trung niên, khom người thưa rằng:

- Khởi bẩm đại nhân, hôm nay sư gia nha môn có chuyện nên không thể
đến đây.

Lư Vân thấy dung mạo người này hung mãnh, liền hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.