ANH HÙNG CHÍ - Trang 3152

ta, chàng có thể nói là vị hôn thê, sao nói là biểu muội? Sao lại dùng cái
thân phận thân thích không đến nơi đến chốn như thế? Bảo ta ngày sau làm
sao đối mặt người ta?"

Nhớ tới mình rời nhà đi, không ngờ bị đối xử như vậy, giận đến muốn nước
mắt trào ra. Nhưng giờ phút này ngoại nhân bên cạnh, nàng không thể để lộ
tâm sự, chỉ có thể kìm nén bi phẫn.

Về khoản này, Hồng bộ đầu đương nhiên tinh minh hơn Lư Vân nhiều. Gã
thấy Cố Thiến Hề bực mình, chỉ lo nhìn phương xa, lạnh nhạt đối với Lư
Vân, trong lòng liền đoán: "Vị này cô nãi nãi đích thị là ý trung nhân của
Tri châu đại nhân, chỉ vì Lư tri châu là kẻ đọc sách đầu đất, miệng nói đầy
lời ngu ngốc, lúc này mới trêu chọc nàng không hài lòng. Ta để nên lại một
món nhân tình”

Nhớ tới ngày sau đắc tội Lư Vân, còn phải dựa vào đại tiểu thư này cứu
mạng, gã gấp khom người với Cố Thiến Hề, giải vây rằng:

- Đại tiểu thư, mới vừa rồi người hỏi về Âu Dương lão gia, chính là muốn
cùng Tri châu đại lão gia của chúng ta cùng đi mừng thọ? Người cứ dặn dò
một câu, tiểu nhân nhất định đi an bài.

Thốt ra lời này, quả nhiên Cố Thiến Hề mỉm cười gật đầu. Xưa nay tới
mừng thọ, phải là bạn đồng hành chí thân mới có thể đi theo. Hồng bộ đầu
thật cao minh, không nói rõ quan hệ thân mật giữa Cố Thiến Hề cùng Lư
Vân nhưng chỉ ra được chỗ không tầm thường trong này. Không đắc tội đại
nhân, có thể lấy lòng tiểu thư, nếu không có mười năm công lực quan
trường, quyết nói không nổi lời như thế.

Nghe xong lời này, Cố Thiến Hề vui vẻ quên sạch cơn giận. Nàng quay đầu
nhìn phía Lư Vân, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.