ANH HÙNG CHÍ - Trang 317

Ngũ Định Viễn muốn khước từ, đang do dự thì chợt thấy ánh mắt kiều mỵ
của vị sư tỷ nọ đang nhìn về phía hắn. Tâm niệm vừa động, hắn thầm nghĩ:

- Cũng được! Khó có dịp tới Trung Nguyên, không vội rời đi mà giao hảo
với mấy vị anh hào vậy!

Trương Chi Việt liền kêu một bàn tiệc rượu. Thêm Ngũ Định Viễn, hai thiếu
nữ và phong hán cùng đối ẩm.

Đám người báo danh tự, vị sư tỷ kia tên là Diễm Đình. Thiếu nữ giáo huấn
phong hán kia gọi là Quyên nhi. Đám người thỉnh giáo danh tự của Ngũ
Định Viễn, hắn thầm nghĩ:

- Ta hiện đang có án trong người, tuyệt không thể bại lộ hành tung.

Liền giả danh gọi là Hồ Nguyên. Hồ kia chính là ý tứ nói hưu nói vượn, về
phần chữ Nguyên là gọi một kẻ đi xa.

Trương Chi Việt kính một chén rượu, cười nói: - Đang tiết trời lạnh như
vậy, Hồ huynh muốn tới nơi đâu a?

Ngũ Định Viễn nói:

- Tại hạ ngày thường làm tiểu sinh ý, vì một cuộc giao dịch mà cần tới kinh
sư một chuyến.

Lời này cũng không hề nói dối. Chỉ là vụ mua bán này không hề tầm
thường, chính là tấm da dê có quan hệ đến tám mươi ba tánh mạng Yến
lăng tiêu cục.

Diễm Đình mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.