ANH HÙNG CHÍ - Trang 340

Trong một ngày, Ngũ Định Viễn mắt thấy hai chuyện đại bất bình mà bản
thân lại bất lực, trong lòng kinh hãi phẫn nộ, thầm nghĩ:

- Xem ra này Giang Sung là đại ác đảng, nếu là có thể lật đổ người này, ta
đây khổ cực bôn ba cũng đáng.

Ngũ Định Viễn thấy kinh thành rất loạn liền trở lại trong phòng ngồi xuống
dưỡng thần, đợi đến tối mới đi bái phỏng Vương Ninh đại nhân.

Chờ đến giờ Dậu, Ngũ Định Viễn đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy mặt trời đã
lặn về tây. Trên đường phố đã bắt đầu thắp đèn lồng. Hắn hít một hơi thật
sâu, cải trang sửa sang lại dung mạo, tiếp theo thay một bộ hoa phục, đem
da dê dấu ở trong ngực, giả làm một gã phú thương giàu có, liền nhằm
hướng phủ đệ Vương Ninh đại nhân mà đi.

Ngũ Định Viễn theo lời của điếm tiểu nhị chỉ điểm, chậm rãi đi tới một con
đường. Từ xa xa nhìn lại là những cửa đỏ hào hoa xa xỉ có treo đèn đuốc
sáng choang. Chung quanh đều là biệt viện của đại quan triều đình, xem ra
nơi này chính là Ngõ Vương phủ đỉnh đỉnh đại danh. Ngũ Định Viễn biết
nơi đây tụ tập đám phú hộ có thế lực, sợ lộ hành tích nên càng cẩn thận gấp
bội. Hắn đi vừa đi vừa dừng, chỉ cần thấy nguy cấp thì lập tức quay đầu bỏ
chạy.

Đi tới cửa ngõ thấy có nam tử gánh hàng rong, Ngũ Định Viễn chậm rãi đi
qua, đang muốn vào ngõ thì thấy xa xa có vài tên thị vệ đi tới. Ngũ Định
Viễn lấy làm kinh hãi, vội xoay người sang chỗ khác. Gã bán hàng rong
thấy hắn nhìn về phía này liền hô:

- Vị này khách quan, có muốn ăn một tô mì chăng?

Ngũ Định Viễn ngẩng đầu vừa nhìn, Thấy người nọ trẻ tuổi chừng hai mươi
bảy hai mươi tám, thân dài như ngọc, mày kiếm mắt sao là có dáng nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.