ANH HÙNG CHÍ - Trang 447

Cố Tự Nguyên biết rỏ khả năng của Bùi nghiệp, cười nói:

- Bùi huynh văn tài độc bộ, há có thể sợ ? Sau đó thì thế nào?

Bùi Nghiệp nói:

- Lão cái kia múa bút trước mặt mọi người, ghi ra vế trên, muốn ta đối lại.
Hắc hắc, ta vừa nhìn….. vừa nhìn….

Cố Tự Nguyên cười nói:

- Vừa nhìn liền đối được sao?

Bùi Nghiệp thở dài, nói:

- Đây không phải là ông mai mỉa ta sao? Nếu giải được cái câu đối này, ta
cần gì phải đến tìm ông? Vế trên của câu đối kia thật sự là tuyệt diệu đến
cực điểm, ta xem một hồi liền giật mình. Lão cái cười lạnh một tiếng, lại
nói nhất thời ta khó có thể đáp được. Liền cho ta bảy ngày thời gian, để
tránh nói hắn thắng không đẹp. Ta cùng với môn hạ đệ tử đã nghiên ngẫm
hai ngày nhưng không thể xuất ra được đáp án nào thỏa đáng. Nếu ứng
bằng trắc thì thiếu đi văn ý, nếu ứng văn lý thì thanh vận lại không hợp,
đành phải đến tìm ông.

Cố Tự Nguyên cả kinh nói:

- Lợi hại như vậy? có thực là lợi hại vậy sao!

Bùi Nghiệp cười khổ nói:

- Lão cái này đã đánh đổ mấy chục học đường rồi, các lão Hàn Lâm ở các
giảng học đường chúng ta, không có người nào đối được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.