ANH HÙNG CHÍ - Trang 553

Cố Tự Nguyên cả kinh, run giọng nói:

- Mọi sự đang tốt lành, con... vì sao phải đi?

Lư Vân không đáp mà dập đầu ba lần, chậm rãi đứng dậy nói:

- Tiểu điệt chúc Cố bá bá thượng kinh nhậm chức, mọi sự như ý.

Cố Tự Nguyên lo lắng vạn phần, không khuyên giải được thì tâm niệm lưu
chuyển, lại nhớ tới mấy người trong nhà đều không thích Lư Vân, lúc này
lớn tiếng nói:

- Có phải Nhị di nương làm con tức giận phảikhông? Cứ nói với ta! Cố bá
bá sẽ lấy lại công đạo cho con!

Lư Vân lắc đầu nói:

- Nhị di nương đối đãi tốt lắm, Cố bá bá đừng trách oan người.

Hắn không muốn làm khó cho Cố Tự Nguyên, Nhị di nương là thiếp yêu,
Bùi Thịnh Thanh lại là con rể tương lai của lão. Nếu hắn đem chuyện Bùi
Thịnh Thanh đả thương hắn nói ra, Cố Tự Nguyên có thể xử lý ra sao? Chỉ
là làm khó cho người ta mà thôi, căn bản không thể giải quyết gì. Lúc này
hắn một thân luyện võ nghệ, dù là lăn lộn trong giang hồ cũng có đường
sinh tồn, cần gì phải làm môn hạ để người bao che?

Lư Vân khẽ thở dài, nói:

- Cáo từ, Cố bá bá.

Liền xoay người đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.