- Ai! Thật sự là... Sắp sang năm mới mà ta còn bộ dáng như vậy. Tiểu Lan,
giao thừa năm nay, chúng ta để Vân nhi cùng đón giao thừa đi!
Nhị di nương cả kinh, nàng sợ nhất là lão gia đề cập sự tình này, nhất thời
lo lắng nên không lựa lời, lớn tiếng nói:
- Lão gia a! Loại hạ nhân này sao có thể được dự tiệc như vậy, người đừng
nhắc lại sự tình này!
Cố Tự Nguyên thấy di nương buông lời vô lễ, trước mặt Lư Vân nói lời hèn
hạ, nhất thời trong lòng khẩn trương, đỏ bừng lên mặt lớn tiếng quát:
- Cái gì hạ nhân? Ngươi nói cái gì?
Lão biết Lư Vân là hài tử cương cường, sợ hắn nghe xong bực mình, đến
lúc đó lại muốn rời đi.
Nhị di nương thấy lão gia tức giận, vội cúi đầu im lặng.
Lư Vân thấy Cố Tự Nguyên vì một kẻ ngoại nhân như mình mà không tiếc
mắng người nhà, trong lòng khó chịu lập tức nói:
- Cố bá bá, tiểu điệt từ nhỏ không biết lễ mạo, không quen dự những đại
tiệc, người cũng đừng làm khó nữa. Ta cùng A Phúc, quản gia ở một chỗ
mừng năm mới, không phải rất tốt sao?
Cố Tự Nguyên liên tục khổ khuyên nhưng Lư Vân không muốn lão tranh
chấp cùng người nhà nên kiên quyết từ chối. Cố Tự Nguyên đành phải thôi.
Đám người náo loạn như vậy một hồi, rốt cuộc phải khiển trách Bùi Thịnh
Thanh ra sao, bồi thường cho Lư Vân thế nào vẫn không hề định luận tới.
Nhị di nương lại thầm thông tri cho Bùi Thịnh Thanh, rằng lễ mừng năm