ANH HÙNG CHÍ - Trang 558

Nhị di nương hạ thấp âm thanh, nói:

- Họ Lư kia, ngươi thành thật cho ta một chút, ngoan ngoãn ở lại. Qua năm
sau khi lão gia lên Bắc Kinh, đến lúc đó ngươi muốn đi đâu thì đi ta không
quản, ngươi chết muốn sống thế nào thì tùy.

Lư Vân hừ một tiếng, cũng hạ thấp yết hầu nói:

- Lư mỗ muốn đi là đi, sao có thể để hạng người như ngươi muốn gì được
nấy!

Hắn đã quyết ý ra đi, không muốn nhảm nhí thêm cùng hạng người như Nhị
di nương, nói chuyện liền không hề nhẫn nhịn.

Nhị di nương ghé vào lỗ tai hắn, thấp giọng cười lạnh nói:

- Họ Lư, ngươi đừng nghĩ đấu với lão nương. Nói cho ngươi biết, nếu hôm
nay ngươi dám rời Cố gia một bước, ta đảm bảo ngươi tự do ở Dương Châu
không đầy một ngày. Ta chỉ cần tới nha môn, tùy tiện cáo ngươi tội danh ăn
cắp rồi bỏ trốn, ngươi chịu nổi sao?

Lư Vân ngẩn ra, thấp giọng nói:

- Xem như ngươi lợi hại!

Nhị di nương lạnh lùng thốt:

- Ngươi ngoan ngoãn ở lại đây đến hết năm cho ta, sau này sẽ không ai đến
làm phiền ngươi nữa.

Lư Vân hừ một tiếng, im lặng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.