ANH HÙNG CHÍ - Trang 613

cùng sung mãn, xem ra lần này bệnh nặng nhưng không đánh ngã được hắn.
Lư Vân chậm rãi đứng dậy đi ra cửa, chỉ thấy ngoài cửa có những đồ ăn
thức uống A Phúc đưa tới. Hắn mỉm cười thầm nghĩ:

- Tiểu tử A Phúc này thủy chung cũng không quên ta.

Nhất thời mí mắt lại có điểm ướt át.

Lư Vân ăn xong đồ ăn thì thân thể đã có chút khí lực, liền khoanh chân ngồi
xuống vận nội công. Qua hồi lâu trong lòng dần không còn tạp niệm, đã tới
cảnh giới phản chiếu không minh, cơ thể tuôn ra chậm rãi một luồng nội lực
chảy khắp tứ chi bách hài, không giống như trước. Vô ý vô niệm mới có thể
hành công, nội lực càng thêm hùng hồn hơn xưa, chảy khắp kinh mạch, liên
tiếp đột phá các đại quan ải khó khăn, vận hành một chu thiên thì trở về đan
điền.

Nội lực kích phát trong cơ thể, bất giác Lư Vân ngửa mặt lên trời huýt dài,
thanh âm vang xa cả vài dặm. Thân thể hắn dù đang suy yếu nhưng ỷ vào
nội lực, bệnh tình đã biến chuyển tốt trở lại.

Chợt nghe ngoài kho củi có người kêu lên:

- Tiểu tử này còn chưa chết! Vừa la to như vậy.

Đám người vây quanh kho củi, nhìn thấy sắc mặt Lư Vân trắng bệch như tờ
giấy, đi tới sôi nổi nghị luận:

- Tiểu tử này còn sống!

- Không! Hắn đã thành cương thi!

- Con mẹ nó! Có cương thi nào mà hữu khí vô lực như vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.