ANH HÙNG CHÍ - Trang 624

- Nhị di nương muốn giữ ta lại? Chỉ sợ Thái dương lại mọc đằng tây rồi!

Nhị di nương không hề tức giận mà mỉm cười nói:

- Ta nói Lư Vân ngươi này! Nếu thực sự ngươi muốn ở lại, di nương cũng
không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi hứa với ta hai chuyện, sau này hai bên
đều vui vẻ, tuyệt đối không còn chuyện khó xử như hôm nay.

Lư Vân không biết ả bày trò gì, chỉ lạnh giọng:

- Hai điều kiện gì? Nhị di nương cứ nói thẳng.

Nhị di nương:

- Chuyện thứ nhất, ngươi không được ở cùng với tiểu thư, đừng nói là viết
chữ vẽ tranh mà ngay cả nói chuyện cũng không được.

Lư Vân sớm nghĩ tới việc này nên hừ một tiếng nói:

- Điều kiện thứ hai là gì?

Đột nhiên nhị di nương che miệng cười, nét mặt thẹn thùng, nhẹ nhàng nói:

- Việc này cũng không khó. Chỉ cần ngươi theo ta, sau này hai ta cũng
không cần câu nệ, tựa như người một nhà, ngươi thấy sao?

Lư Vân chưa từng nghe Nhị di nương nói chuyện khách khí với hắn như
vậy, trước kia không phải thóa mạ thì chê cười, làm gì có giọng điệu mềm
mỏng như vậy. Trong lòng càng thêm đề phòng, hắn lạnh lùng nói:

- Nhị di nương có gì mời nói ra, đừng quanh co như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.