ANH HÙNG CHÍ - Trang 625

Nhị di nương cười nhẹ nhàng bước tới gần, khẽ nói thầm vài tai hắn:

- Ta muốn ngươi nhận ta là nghĩa mẫu.

Lư Vân há hốc mồm, không dám tin vào tai mình. Người vốn rất thống hận
hắn, nữ nhân không tiếc dùng thủ đoạn hèn hạ đối phó hắn, bây giờ lại bảo
hắn nhận ả làm mẹ sao?

Lư Vân kinh ngạc nhìn sang, chỉ thấy Nhị di nương mỉm cười:

- Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, làm theo hai điều kiện của di nương, ta
đảm bảo sẽ không để ngươi chịu thiệt.

Nói xong lui về phía sau, đôi mắt phượng dán chặt vào hắn.

Lư Vân nghe thì không thốt nên lời.

Nhị di nương thấy mãi còn hắn không đáp thì trầm mặt thấp giọng nói:

- Họ Lư kia! Lời xấu hổ như vậy mà ta cũng đã nói ra, hôm nay nếu ta
muốn hành hạ ngươi thì dễ như trở bàn tay. Ngươi nên biết phân biệt lợi
hại!

Lư Vân thở dài, hiển nhiên đã hiểu ý của di nương. Sở dĩ ả muốn nhận hắn
làm con nuôi cũng chỉ bởi lão gia coi trọng hắn. Nếu hai người suốt ngày
đấu đá sợ rằng thì không ổn, chỉ cần hắn chịu nhận ả làm mẹ nuôi, sau này
sẽ thành người thân nên không cần đối địch nữa. Danh phận mẫu tử đã định
thì di nương có thể dễ dàng bắt hắn rời xa tiểu thư, càng dễ dàng sắp đặt
cho Cố Thiên Hề kết hôn với Bùi thiếu gia.

Nhị thi nương thấy trên mặt lộ hắn nét cười thì tưởng đã đồng ý, vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.