ANH HÙNG CHÍ - Trang 622

Sắc mặt gã thị vệ trắng bệch, thấy trong mắt Lư Vân nổi đầy tơ máu, khuôn
mặt vặn vẹo. Sợ rằng hắn sẽ tung chưởng đánh bay đầu mình.

Mấy tên thị vệ phía sau cũng thấy không ổn, liền lặng lẽ tiến tới cố sức
đánh vào lưng Lư Vân. Hắn đang giận dữ, không để ý nên sau lưng bị ám
toán một chưởng khá nặng, dù nội lực mạnh mẽ nhưng không chịu được mà
ngã nhào xuống.

Đám thị vệ mừng rỡ trói hắn lại, quát:

- Tiểu tặc! Theo chúng ta đi gặp Nhị di nương,

Lư Vân không hề giãy dụa, mặc cho chúng đưa đi.

Cả đám đi vào trong sảnh, liền thấy Nhị di nương ngồi ở ghế trên tại nội
đường, một gã thị vệ bước tới nói:

- Thư đồng Lư Vân trộm đồ bị phát hiện, tang vật cũng đã thu lại, xin thỉnh
di nương phát lạc.

Lúc này quản gia nhảy dựng lên mắng:

- Họ Lư kia, lão gia xem trọng ngươi, vậy ngươi mà lại dám bày trò trộm
đồ, ngươi còn có lương tâm hay không!

Lư Vân tức giận cười lớn:

- Nhị di nương, thủ đoạn giá họa của ngươi quá vụng về. Đợi lão gia trở về,
chúng ta phân trần cũng không muộn!

Nhị di nương nhấp ngụm trà, vuốt lại mái tóc rồi ung dung nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.