ANH HÙNG CHÍ - Trang 621

- Tiểu tử mặt trắng này! Ngươi tức giận làm gì? Gia gia hạ nhiệt cùng
ngươi, có được chăng?

Lư Vân đỏ mặt cả giận nói:

- Ta là một người đường đường chính chính, ngươi…Ngươi dám lăng nhục
ta như vậy…

Cả đời hắn chịu nhiều nhục nhã, nhưng còn chưa ai dùng lời lẽ đê tiện sỉ
nhục đến vậy, càng nghĩ càng giận, Lư Vân chỉ muốn đồng quy vu tận ngay
cùng kẻ nọ. Có điều thân của đối phương quá nhanh, ngay cả chéo áo cũng
không chạm được.

Trong lòng Lư Vân căm phẫn hét lớn một tiếng, chợt thấy cổ họng ngòn
ngọt, liền phun ra một búng máu tươi.

- Ha ha, tiểu tử này chạy khá đấy!

Đám người đứng nhìn cười không ngớt. Lại thấy vài tên thị vệ cũng hùa
vào chọc hắn. Lư Vân thân hình cao to, đuổi bắt cùng liên tục gào thét
nhưng rốt cuộc vẫn không bắt nổi do thân pháp của đám này rất linh hoạt.

- Tiểu tử mặt trắng này lại khá khỏe mạnh a!

Một gã thị vệ cười nói, lại đưa tay sờ trên mặt hắn một cái. Lư Vân rống
giận cố sức nhào tới như hổ đói, không ngờ gã thị vệ kia quên né tránh nên
bị Lư Vân túm được.

Lư Vân nhấc hắn lên quát lớn:

- Ngươi…Ngươi có dám gọi ta là thỏ đế lần nữa! Ngươi…Ngươi nói mau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.