ANH HÙNG CHÍ - Trang 632

- Thiến nhi còn nhỏ nên ta không trách, chờ nàng lớn lên hiểu chuyện rồi sẽ
cảm ơn ta.

Ả quay đầu, thản nhiên mỉm cười nói tiếp:

- Hôm nay các ngươi nhìn kĩ, xem di nương có phải rảnh rỗi gây chuyện thị
phi không! Nhìn cho rõ xem ta vạch trần chân tướng của tiểu tử này!

Nhị di nương lấy ra một tờ giấy mỏng tựa như công văn nha môn, cao
giọng đọc:

- Lư Vân là người huyện Sơn Đông, sát hại lính canh ngục, vượt ngục cùng
quân đạo tặc Thái Hồ, báo tung tích của hắn được thưởng hai mươi lượng
bạc.

Nói xong cười lạnh:

- Kẻ này xuất thân dơ bẩn, hành vi đạo tặc đã bị thị vệ của chúng ta phát
giác. Tiểu thư, phu nhân, các người thử nói xem ta lo chuyện trên dưới
trong nhà, như vậy chẳng lẽ là sai sao?

Mọi người nghe Nhị di nương đọc xong công văn, đều giật mình nhao nhao
bàn tán. Lại nhìn vào bọc châu báu thì vẻ mặt xem thường như đã khẳng
định Lư Vân là tội phạm.

Lư Vân giật mình, thì ra Nhị di nương sớm đã tra rõ lai lịch của hắn. Mấy
ngày trước không đến phá rối, có lẽ là đang tìm công văn này. Giờ ả nhiều
lần ám chỉ có thể tùy thời ép chết hắn, quả nhiên là không ngoa.

Nhị di nương đưa công văn cho Cố Thiên Hề, mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.