ANH HÙNG CHÍ - Trang 633

- Tiểu thư, kẻ này là đào phạm, đáng tiếc là ngươi trẻ người non dạ bị hắn
lừa gạt.

Cố Thiên Hề nhận lấy công văn mà hai tay run rẩy, không dám nhìn.

Nhị di nương cười nói:

- Tiểu thư sao không xem thử một chút? Ngươi nói ta hãm hại tiểu tử này?
Sao không vạch trần thủ đoạn của ta?

Nói xong ả che miệng cười vẻ mặt vui sướng.

Cố Thiên Hề sợ hãi run rẩy nói:

- Di nương, bà…và vì cái gì mà nhất định phải gây khó dễ hắn? Ta van bà
hãy bỏ qua cho hắn đi…

Giọng nói yếu ớt hiển nhiên đã nhận thua.

Nhị di nương nhẹ nhàng nói:

- Tiểu thư, ta tuyệt đối không có ý hãm hại Lư Vân, chỉ là việc đã rõ rành
rành, cô việc gì phải bảo vệ hắn?

Cố phu nhân quát:

-Thiến nhi! Con nhanh mở công văn ra xem, đừng dẫn sói vào nhà!

Hai tay Cố Thiên Hề run rẩy mở công văn ra, cố gắng đọc thoáng qua. Vừa
liếc đến quan ấn bên trên thì sắc mặt tái nhợt, không dám nhìn nữa. Hai mắt
nàng đẫm lệ, vò công văn thành một cục giấy lộn rồi run run nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.