ANH HÙNG CHÍ - Trang 661

- Con mẹ nó! Như vậy có cái gì tốt hơn nữa đây? Ngươi mau đi cùng chúng
ta, trước hết hãy uống ba chén lớn rồi nói sau.

Mọi người đều nhìn Lư Vân, xem hắn quyết định thế nào.

Qua cả nửa ngày mới nghe Lư Vân thở dài một tiếng, nói:

- Xin tâm lĩnh hảo ý của Lục gia, có điều ta không thể gia nhập cùng các vị.

Mọi người đều ồ lên thất vọng. Lục gia khẽ lắc đầu, thần sắc có điểm uể
oải.

Thường Tuyết Hận nắm chặt lấy cổ áo của Lư Vân, mắng:

- Con bà nó chứ, tiểu tử ngươi thật không thức thời, đã cho ngươi thể diện
mà ngươi còn không biết xấu hổ sao.

Giải Thao liền ngăn lại, thấp giọng nói:

- Không nên làm như thế, không nên hù dọa hắn.

Lục gia than nhẹ một tiếng:

- Ngươi chê xuất thân của chúng ta?

Lư Vân thấp giọng nói:

- Tại hạ nào có ý đó, chỉ là nghĩ đến ơn dưỡng dục của phụ mẫu, tổ tông lại
thanh thanh bạch bạch, tại hạ thật khó lòng tuân mệnh.

Lục gia thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.