ANH HÙNG CHÍ - Trang 725

Ngũ Định Viễn nhìn lại thì chẳng biết tên bán mì đã đi đâu. Hắn vội tìm
quanh trong miếu thì thấy một người ngơ ngác đứng đó với vẻ mặt sầu
thảm, đúng là tên bán mì kia.

Ngũ Định Viễn thò tay kéo hắn, thấp giọng nói:

- Có người đuổi theo! mau đi nhanh!

Tên bán mì vẫn ngây ngóc như chưa phát giác ra. Ngũ Định Viễn đành phải
kéo hắn đi, hai người trốn gấp về phía sau núi.

Trong đại điện một đám hòa thượng kêu la không ngớt, Tiền Lăng Dị không
dám tùy tiện giết người ở kinh thành, đành bị đám người loạn đả ngăn chặn
một cách hồ đồ.

Hai người Ngũ Lư ra đường mòn sau núi, trên người mang thương thế nên
di chuyển khó khăn. Qua mấy dặm đường thì Ngũ Định Viễn chỉ vào một
con miếu đổ nát, nói:

- Chúng ta vào trong nghỉ ngơi một chút.

Hai người vừa vào miếu thì đột nhiên một cơn mưa to trút xuống. Cả hai
liền tìm nơi khô ráo ngồi xuống nghỉ ngơi.

Ngũ Định Viễn vừa băng bó vết thương, vừa thở ra nói:

- Quả thực vô cùng nguy hiểm, thiếu chút đã bị bọn chúng bắt được. Tối
nay toàn bộ đều nhờ huynh đài cứu mạng, tại hạ cảm kích vạn phần.

Tên bán mì khẽ gật đầu nhưng không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.