ANH HÙNG CHÍ - Trang 782

Cùng ngày Lư Vân ra ngoài động, quan sát thì thấy một đội nhân mã đã đến
tìm kiếm, lại phong bế các con đường dưới cốc. Không ngờ quan binh cũng
được xuất động, chỉ không biết thuộc Cẩm Y Vệ hay Đông xưởng.

Lư Vân thầm nghĩ:

- Ngũ huynh này rốt cuộc là ai, sao lại khiến các cao thủ truy đuổi ráo riết
như vậy?

Hắn không dám ở lâu, vội quay trở lại hang thương lượng cùng Ngũ Định
Viễn.

Ngũ Định Viễn nghe xong thì bộ dáng càng trở nên u sầu. Hiện giờ xông ra
chỉ còn con đường chết, hai người đành phải thêm một ngày.

Qua ngày thứ hai, ngoài trời vẫn mưa to không ngớt, nước mưa phả vào bên
trong động. Phần lớn thời gian Ngũ Đình Viễn đều nằm yên bất động, khi
mở mắt chỉ nói một hai câu rồi lại mất đi khí lực.

Lư Vân thấy thương thế của Ngũ Định Viễn ngày càng trầm trọng, toàn
thân sốt cao, vết thương trước ngực đã có mùi hôi. Không có thuốc và kim
châm nên hắn không làm gì được. Lư Vân liền cởi áo ngoài đắp thêm cho
Ngũ Định Viễn, hứng nước mưa cho hắn uống đều bị ói ra.

Lư Vân kinh sợ thầm nghĩ:

- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngồi đây chờ chết sao?

Đến ngày thứ ba, ngoài trời mưa vẫn chưa ngớt. Lư Vân ra ngoài dò xét
mấy lần, thấy khắp nơi đều có người canh gác, thật sự không thể thoát thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.