ANH HÙNG CHÍ - Trang 817

Trác Lăng Chiêu thấy mấy người kia ngươi một lời ta một câu không dứt,
liền cười nói:

- Dương đại nhân, ngài là quan viên quan trọng của triều đình, thân thể
ngàn vàng đương nhiên không cần so đo cùng tiểu nhân. Nếu ngươi không
muốn động thủ, chỉ cần phân phó một tiếng. Đem trả lại tên đệ tử của tệ
phái để ta mang về trách phạt, ngày sau Trác mỗ nhất định sẽ đích thân lên
đỉnh Thiếu Thất tỏ lòng cảm tạ, như thế được chăng?

Ngụ ý của Trác Lăng Chiêu rất rõ ràng. Chỉ cần Dương Túc Quan chiếu
theo quy củ giang hồ, nể thể diện của y mà giao Ngũ Định Viễn ra, sẽ
không để cho song phương phải khó xử.

Dương Túc Quan đang muốn đáp lời, Vi Tử Tráng đã tiến lên cười lạnh:

- Trác chưởng môn, Dương đại nhân chúng ta xuất thân khoa cử, lại là đại
thần đương triều, dù có tập qua vài năm võ nghệ nhưng không phải người
trong giang hồ. Ngươi không cần dùng những lời này khích hắn. Nếu ngươi
không lui thì chớ trách đao thương của quan quân chúng ta không có mắt,
đến lúc đả thương đệ tử Côn Luân thì hối hận cũng không kịp!

Trác Lăng Chiêu cười nói:

- Ta tưởng là ai, hóa ra là Vi đại hiệp của Võ Đang Sơn. Đã lâu không gặp,
Vi đại hiệp không còn là “Ngô Hạ A Mông” (2) của ngày xưa nữa. Mở
miệng ra là qui củ nhà quan, ngay cả giọng Hồ Bắc cũng sửa lại. Chậc chậc,
quả là khâm phục.

Tiền Lăng Dị ở một bên thấy ngữ khí của chưởng môn lộ vẻ chê cười, vội
vàng tiếp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.