ANH HÙNG CHÍ - Trang 820

Phan An - 'Hoa vương cổ đại' mê hoặc từ thiếu nữ đến 'nạ dòng'

Phan An (tên khác là Phan Nhạc), là người Hà Nam, sống vào thời Tây
Tấn, được xem như một kỳ nhân của lịch sử Trung Quốc cổ đại. Phan An
dung mạo rất đẹp, tinh thần và bản lĩnh cũng được ca ngợi, trong dân gian
có câu: “mặt tựa Phan An” để miêu tả những người đàn ông đẹp.

Phan Anh qua nét vẽ của hậu thế.

Có rất nhiều giai thoại xung quanh vẻ đẹp của người đàn ông này. Phan An
ở thành Lạc Dương, mỗi lần cưỡi xe ra ngoài chơi đều bị phụ nữ từ trẻ đến
già chạy theo xem mặt, nhiều đến nỗi chàng không dám bước ra khỏi xe.
Nhiều thiếu nữ quá si mê đã ném đầy hoa quả vào xe của chàng nên cứ mỗi
lần trở về thì xe đầy những quả chín. Từ đó mà trong dân gian có câu nói
“ném quả đầy xe”, được áp dụng cả trong văn chương để chỉ sự hâm mộ cái
đẹp.

Dân gian còn thêu dệt nên một giai thoại về Phan An (cũng tương tự như
giai thoại về nàng Tây Thi bị Đông Thi bắt chước): Vì vẻ đẹp của Phan An
quá nổi tiếng, có một người dung mạo cực kỳ xấu xí tên là Trương Mạnh
Dương cũng bắt chước dáng điệu Phan An và đi ra ngoài thành chơi, nhưng
mỗi lần ra khỏi cửa thì các chị em đều nhổ nước bọt, ném đá vào xe của anh
ta. Thế là, xe của anh ta chất đầy đá mà trở về.

Phan An mặc dù đẹp không đối thủ nhưng lại là một người đàn ông chung
tình rất mực. Đính hôn từ năm hơn mười tuổi, đối với người vợ kết tóc xe tơ
họ Dương, chàng hết sức thủy chung. Dương thị mất năm Nguyên Khang
thứ 8 (298) khiến Phan An đau buồn triền miên, viết nên những bài từ điếu
vong chứa đầy tình cảm son sắt keo sơn, và đây cũng chính là những bài
hay nổi tiếng trong mảng đề tài này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.