ANH HÙNG CHÍ - Trang 923

- Lư huynh đệ cần gì nhụt chí như vậy? Ngày sau chúng ta làm nên đại
nghiệp. Bắc diệt Hung nô, Tây phá rợ Khương Nhung. Đến lúc đó chỉ là
một cái tội danh nho nhỏ. Cho dù ngươi thật sự giết người vượt ngục, còn
sợ hoàng đế lão nhi không tha cho ngươi sao? Đến lúc đó chẳng những trả
lại một thân trong sạch cho ngươi, nói không chừng phong hầu tấn tước,
khiến ngươi cả đời vinh hoa phú quý!

Lư Vân vốn tâm tàn ý lạnh, lúc này nghe được Tần Trọng Hải thức tỉnh thì
trong lòng chấn động, thầm nghĩ:

“Đúng vậy! Sao ta không nghĩ tới điều này? Nếu như ta lập được đại công
cho triều đình, được xá tội rửa sạch hàm oan, bản thân lo gì không thể lại
phó khảo?”

Lư Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong mắt Tần Trọng Hải lộ vẻ khích
lệ. Hắn cảm kích run giọng nói:

- Quan lộc tước vị ta không màng. Chỉ cần có thể lại thấy thái dương, để
cho tại hạ tắm mình trong ánh sáng trong sạch. Quyết không quên ân của
người hôm nay.

Hắn kích động đến nước mắt chảy xuống.

Tần Trọng Hải thấy bộ dáng của hắn như thế thì rất vui, cầm chặt hai tay Lư
Vân cười to nói:

- Chỉ cần Lư huynh đệ nguyện ý rút đao tương trợ, bằng một thân mưu lược
võ công thế này, còn sợ không thành công khanh sao?

Lư Vân rơi lệ đầy đất nhưng lại ngửa mặt lên trời huýt dài, giống như muốn
đem đầy bụng oan khuất kia ném thẳng lên ba nghìn trượng trời xanh. Tần
Trọng Hải mừng rỡ, cũng cuồng tiếu không thôi. Hai người nội lực thâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.