ANH HÙNG CHÍ - Trang 934

Hác Chấn Tương nghe lời ấy thì song mục đảo một cái, tinh quang bạo xạ
ra. "Thiên Lôi Oanh" Đơn Quốc Dịch ở một bên thấy bộ dáng này thì mồ
hôi lạnh chảy toàn thân, Vân Tam Lang kia lại vẫn không hề hay biết, vẫn
lớn tiếng trách móc.

Mấy ngày nay An Đạo Kinh vô cùng phiền lòng, vì hoàn thành đại sự cho
Giang Sung mà đã sứt đầu mẻ trán, rất sợ có thêm sơ xuất. Lúc này mới tìm
đến kẻ cứng tay như Hác Chấn Tương. Hy vọng có thể từ thất bại hóa thành
công, làm thỏa đáng mấy đại sự kia. Nghĩ lại chuyện Dương Túc Quan tâu
lên tấu chương, ở trước mặt hoàng đế quở trách hắn, nói hắn làm xằng làm
bậy tại Ngõ Vương phủ, làm phiền tới vương công đại thần, càng khiến
trong lòng hắn lo lắng phiền muộn. Nghĩ đến những ngày gian nan gần đây,
thuộc hạ còn gây gổ thành bực này. Trong lòng tức giận bất giác hét lớn một
tiếng:

- Con bà nó là con gấu!

Đám người nghe hắn gầm lên đều cả kinh, vội im thin thít.

An Đạo Kinh nốc một chén rượu mạnh, lớn tiếng nói:

- Hác giáo đầu thân thủ thế nào, hai người các ngươi có gì tư cách mà đòi
lĩnh giáo? Ngày ấy vì chuyện Ngũ Định Viễn chạy thoát, Côn Luân Sơn
ngang ngược đổ lỗi cho chúng ta, trước mặt Giang đại nhân đã đại chiến
một trận cùng chúng ta. Kết quả người ta chỉ cho hai người đi ra, liền đánh
hạ mười tám giáo đầu của chúng ta. Giang đại nhân thấy vậy lắc đầu liên
tục! Khi đó hai tên súc sinh các ngươi ở nơi nào?

Vân Tam Lang khụ một tiếng, muốn nói thì An Đạo Kinh vung tay ngăn
lời, lại đứng dậy chỉ vào Vân Tam Lang tức giận mắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.