ANH HÙNG CHÍ - Trang 936

An Đạo Kinh thở dài một tiếng, lại uống một chén lớn. Đám người Vân
Tam Lang bị quở trách một trận, vẻ mặt u ám nhưng trong lòng vẫn không
phục, vẫn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt nhìn thẳng Hác Chấn Tương
thống hận nói không nên lời.

An Đạo Kinh tâm phiền ý loạn. Mắt thấy thuộc hạ bất hòa, tiền đồ lại mịt
mù chưa rõ. Chỉ biết mượn rượu giải sầu, lập tức uống cạn mười bát lớn
vẫn không đủ.

Đám người sau khi ăn uống liền muốn rời đi. Vân Tam Lang kêu chưởng
quỹ lại quát:

- Bữa cơm này toàn bộ tính thẳng là hầu hạ Trực Lệ nha môn, không biết đã
bao lâu các ngươi mới được vinh hạnh này, vậy là các gia gia đã cho ngươi
tiện nghi đó!

Chưởng quỹ bồi cười nói:

- Dạ! Dạ! Các đại nhân quang lâm tiểu điếm. Tiểu nhân tam sinh hữu hạnh,
làm sao dám để các đại nhân mất vui?

Hác Chấn Tương thờ ơ lạnh nhạt, bất giác hừ một tiếng,nói:

- Hạng người trộm gà bắt chó mới có hành động này!

Vân Tam Lang trợn mắt chợt quát:

- Thế nào? Không quen nhìn sao? Ta kháo!

Hác Chấn Tương cười lạnh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.