ANH HÙNG CHÍ - Trang 967

Hà đại nhân nói:

- Được rồi! Ngẩng đầu lên mà nói.

Ngũ Định Viễn vội ngẩng đầu lên. Chỉ thấy Hà đại nhân niên kỷ chừng
chừng năm mươi, đôi mắt lão đang chăm chú nhìn hắn như muốn đào bới ra
bí mật gì. Ngũ Định Viễn thấy thì toàn thân khó chịu, ánh mắt vội cụp
xuống.

Hà đại nhân nói:

- Ngũ Định Viễn, khi ngươi làm quan ở Tây Lương, có từng sát hại già trẻ
cả nhà Yến lăng tiêu cục, tham ô trộm đi mười vạn lượng quan ngân? Mau
mau khai thật ra!

Ngũ Định Viễn kinh hãi hô oan uổng, đang định giải thích thì đã nghe
Dương Túc Quan nói:

- Khởi bẩm Hà đại nhân, Ngũ Định Viễn chỉ là người bị mưu hại, trong
chuyện này có ẩn tình khác. Nếu đại nhân muốn tra xét chân tướng vụ án thì
không ngại đi Tây Lương một chuyến, xem xét tài liệu công văn tường tra.
Đến lúc đó đúng sai thế nào, tất có phán xét.

Ngũ Định Viễn nghe Dương Túc Quan biện bác cho mình mà trong lòng
phập phồng không yên, chỉ sợ Hà đại nhân nọ không tin. Đang lo lắng đã
thấy Dương Túc Quan liếc mắt nhìn qua, tựa hồ bảo hắn cứ yên lòng.

Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Xem bộ dáng Dương lang trung thế này, giống như đã tính trước. Chẳng lẽ
hắn có biện pháp ứng phó Hà đại nhân sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.