ANH HÙNG CHÍ - Trang 98

- Chẳng Yến Lăng tiêu cục này biết rõ gặp chuyện không may, đã cho già
trẻ lớn bé trốn mất tăm mất tích rồi?

Ngũ Định Viễn sinh nghi, liền nghĩ ngợi nói:

- Tề Nhuận Tường là kẻ từng trải, dù cho nhi tử gây án giết người cũng
không thể sợ đến mức vội bỏ trốn. Hẳn là đã phát sinh đại sự rồi!

Ngũ Định Viễn vung tay nói:

- Mọi người chờ ở đây, ta vào tìm kiếm trước.

Lệnh vừa phát ra tức thời mọi người đều dừng lại bên ngoài, không một ai
dám tự tiện bước vào.

Hắn bước vào tiền viện tiêu cục, Yến Lăng tiêu cục này xưng hùng xưng bá
Tây Lương mấy chục năm, cơ nghiệp to lớn, diện tích phủ đệ rất lớn nên
Ngũ Định Viễn đi một hồi vẫn chưa tới nơi.

Đang đi thì bỗng nhiên dưới chân vấp một cái, giống như bị cái gì đó chặn
lên mắt cá chân. Ngũ Định Viễn cảm thấy kỳ quái. Hắn vội cúi đầu nhìn lại,
chỉ thấy một chân đặt tại trong đường mòn nội viện, thân thể thì lấp trong
vườn hoa.

Ngũ Định Viễn rùng mình lùi lại quát:

- Là ai?

Kẻ nọ nằm ở trong vườn hoa nhưng không hề nhúc nhích.

Trong lòng Ngũ Định Viễn cảm thấy khác thường, cúi đầu xuống xem xét,
giữ chặt bắp chân người kia kéo ra khỏi bụi hoa, nhất thời tâm tình hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.