ANH HÙNG CHÍ - Trang 989

quấy rầy nhiều năm nên rất ưu phiền. Trước sau phái người tới trấn an
nhưng sứ thần đều bị cắt hai lỗ tai, khóc ròng mà trở về.

Tần Trọng Hải ồ một tiếng, nói:

- Lại có kẻ cuồng vọng như thế? Thật đáng chết!

Liễu Ngang Thiên gật đầu, lại nói:

- Tiên đế thấy Dã Tiên ngông cuồng ngạo mạn, tất nhiên vô cùng tức giận,
liên tiếp điều binh khiển tướng xuất chinh, mạnh mẽ đánh mấy trận đại
chiến. Chỉ là Dã Tiên hùng tài đại lược, mấy đại tướng xuất chinh hoặc
hàng hoặc chết, không một ai trở về. Tiên đế thấy Dã Tiên lợi hại như thế,
tiếp tục ác đấu thì tình thế càng thêm bất lợi, nhưng nếu giảng hòa thì Tiên
đế chúng ta chính là một người cao ngạo, thật sự nhẫn nại không được
ngụm khí giận này. Về sau, cuối cùng người ban thánh chỉ, lệnh cho đệ nhất
dũng sĩ đương triều là Hầu Doãn Văn Đại đô đốc xuất chinh. Hầu Đại đô
đốc suất lĩnh hai mươi mấy vạn quân, cùng Dã Tiên Khả Hãn kịch chiến
hơn trăm trận. Trường đại chiến này đánh cho thiên địa phải biến sắc, sử
sách gọi là “Chiến dịch Ngọc Môn Quan"

Tần Trọng Hải ngạc nhiên nói:

- Chiến dịch Ngọc Môn Quan? Sao ta chưa từng nghe nói qua?

Liễu Ngang Thiên khẽ thở dài một tiếng, rồi nói tiếp:

- Hầu đại đô đốc suất binh huyết chiến. Song phương đánh tới nửa năm,
cuối cùng triển khai một hồi sinh tử tại ngoài Ngọc Môn Quan. Trận dã
chiến đánh tới bảy ngày bảy đêm khiến cho thiên địa phải mờ tỏ. Không
ngờ Dã Tiên Khả Hãn lấy ít địch nhiều, đã đánh tan trận thế của Hầu đại đô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.